SỰ THAY ĐỔI CỦA CON LỚN ĐẾN MỨC CON CŨNG THẤY KHÓ TIN

 

Thưa thầy, Con vừa được thầy cho PTD là Tuệ Bảo Tánh. Con viết thư này để cảm ơn thầy và kể về  những trải nghiệm của con từ khi theo học thầy.

Tháng 3/ 2011, con tình cờ được đọc quyển Sống Minh Triết của thầy.

Trước đó con không theo đạo nào cả và cũng không tìm hiểu về các tôn giáo. Nhưng một thời gian ngắn trước khi đọc sách của thầy, con đọc 2 quyển sách của hai nhà khoa học Pháp và Nga, họ không có những trải nghiệm như thầy nhưng bằng những cách khác họ cũng đưa ra thông điệp rằng tình yêu thương con người là cái đem lại hạnh phúc bền vững và tình yêu sẽ giúp mở ra kiến thức.

Con coi đó là nhân duyên để con hiểu được đôi điều từ quyển Sống Minh Triết của thầy, theo học Thiền Minh Triết, và có đức tin vào Năng Lực Nhiệm Màu.

Trong các giai đoạn khác nhau của cuộc đời, con có những khúc mắc mà chỉ khi học TMT con mới thấy được giải đáp. Lúc 6,7 tuổi con đã hay thấy buồn khi một ngày trôi qua không có sự kiện gì đặc biệt. Con tự bảo mình, vậy là hôm nay không có gì vui, mai cũng không có gì vui, cuộc đời cứ như thế này thì thật buồn tẻ.

Tâm lý này theo con đến lớn, con hay nhìn một ngày mình sống rồi tưởng tượng tương lai cũng không có gì khác đi rồi thấy buồn. Những khi gặp những buồn phiền trong đời sống  con nghĩ ước gì mình quên quá khứ, ước gì mình không phải suy nghĩ. Mỗi khi có ý nghĩ ích kỷ với ai đó, con biết rõ như vậy là không tốt và thấy không hài lòng với mình nhưng không biết cách nào để từ bỏ những suy nghĩ đó. Con cũng hay thấy bất an mà không biết cụ thể do cái gì. Con hay sợ khó khi nghĩ đến những việc phải làm trong tương lai.

Cảm giác bất an lo sợ này khi con uống cà phê lại tan biến hết. Con hay tự hỏi liệu có cách gì để thấy bình yên và lạc quan mà không phải uống cà phê. Một vấn đề lớn nữa là con hay sợ con người. Có thể do lúc nhỏ con hay bị người khác bắt nạt, lúc lớn thì khi đi mua bán thỉnh thỏang gặp những người bán hàng hay la lối nên tiếp xúc với ai con cũng nghĩ họ lịch sự vậy nhưng tới lúc họ sẽ không tốt với mình. Khi con đọc sách, nghe pháp âm của thầy, tập thiền quan sát hơi thở và quan sát ý nghĩ hàng ngày, tập yêu thương người khác, những vấn đề trên của con đã giảm đi rất nhiều.

bt

Con thấy vui, cởi mở, ân cần, nhã nhặn với mọi người xung quanh hơn, yêu thiên nhiên và lòai vật hơn, và không sợ con người nữa. Con siêng năng hơn và làm việc tập trung hơn. Trong một vài việc quan trọng, con cũng đã coi trọng sự bình yên của đầu óc hơn là kết quả công việc. Sự thay đổi cúa con lớn đến mức con cũng thấy khó tin. Và đó là sự thay đổi sâu sắc từ bên trong vì những gì con biểu hiện ra là biểu hiện một cách tự nhiên. ..

 

Đặc biệt có hôm con nghe pháp âm của thầy nói về hồn dân tộc, bài mà thầy kể về bản sắc dân tộc ở cô người Hàn Quốc học cùng lớp. Bài pháp âm đó thầy còn nói về việc thầy thấy gần gũi và kết nối được với người Việt cổ ở Bắc bộ.

Những trải nghiệm thú vị này cho con thấy rõ hơn những  thay đổi đang xảy ra với con là có thật.

Con cảm ơn thầy đã cho con biết tới con đường tâm linh này để sống vui và thấy cuộc đời tươi đẹp.

Con chúc thầy sức khỏe.

Tuệ Bảo Tánh

27/01/2013